
BÁT TIÊN RŨ RƯỢI
Anh nói dối !
Em vẫn dõi theo…
Mỗi giọt tình anh làm rơi trên giấy
Là thi đàn run rẩy ghép vần đưa.
Duyên đôi mình…
Đã nhạt nhòa theo sớm nắng chiều mưa
Nợ luyến ái dây dưa hoài chẳng dứt !
Sợi tơ hồng cao xanh đành đoạn bứt !
Chấp mối này thêm ngờ vực khác dây !
Chân xuống thuyền hoa
Bóng hình ai như thấp thoáng trong mây
Thoảng hương gió chưa hao gầy nỗi nhớ !
Son phấn,
Xiêm y,..
Với môi cười rạng rỡ
Nửa hồn nào đã rạn vỡ từ lâu…
Hỏi vì đâu ? Em chẳng hiểu vì đâu !
Chắc con tạo cơ cầu xui dang dở !
Bến tình yêu, sóng đời xô trót lở
Nhuộm đường quen bỡ ngỡ pháo vu quy !
Những cánh thư tình,
Toan mấy bận đốt đi…
Sao đôi lúc vẫn ôm ghì nuối tiếc ?!
Bướm đa tình chao nghiêng rung sắc biếc
Hoa Bát Tiên rũ riệt chốn lầu son
Trong chậu vàng, lia thia vẫn héo hon
Bên kẻ lạ, hơi mòn chưa bén tiếng !
Nếu xưa anh không lạnh lùng đưa tiễn,
Chắc bây giờ đâu cách biển ngăn sông !
Nếu ngày xưa không vội bước theo chồng,
Chắc là chẳng từng đông tim buốt giá !
Muộn màng
Thôi đã…
Hạnh phúc vuột rồi !
Hối hả tiếng cười …rơi !
___________Mizu – 28.09.2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét