Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

TÌNH CHA KHẮC KHOẢI


TÌNH CHA KHẮC KHOẢI

Lại một mùa Trung Thu nữa trôi qua…
Lặng ngắm ánh trăng tà,
Anh làm cha… mà mịt mờ bóng trẻ !
Em nhớ không em?
Những ngày vui vẻ…
Tình vợ chồng… đâu lẽ… dễ đành quên !

Đứa con khờ chưa kịp gọi quen tên,
Chưa hưởng trọn lâu bền tình phụ tử
Bậu ra rồi nỡ nào gieo tiếng dữ ?
Cắt thâm tình, trách cứ chỉ hoài công !

Cách mặt cha, con hỡi ! Có ngoan không ?
Ai dạy dỗ vỡ lòng câu hiếu nghĩa ?
Chung quanh con ngập tràn lời mai mỉa,
Xưa cha lầm, nay thấm thía nỗi đau !

Thuở dâng người trầu thắm quyện buồng cau
Ngỡ hạnh phúc xanh màu theo năm tháng
Có ngờ đâu sương mù giăng lãng đãng
Em bạc lòng níu tài sản… lìa xa !

 Vết thương này mấy thuở mới liền da?
Tình dang dở âu cũng là duyên số !
Dẫu trắng tay anh đâu màng phẫn nộ
Lệ đoanh tròng… sợ chỗ ướt con lăn !

Khắc khoải này, ai có thấu cho chăng ???

___________Mizu – 09.09.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét