HẠNH PHÚC SAU LƯNG
Hàng cây ngả nghiêng. Gió gào. Mưa thét.
Ngõ hồn hoang leo lét ánh đèn chong
Bão ngoài kia có khiến ai chạnh lòng ?
Ôm con dại mà thương chồng xa vắng ?!
Kỷ niệm xưa có làm ai trầm lặng ?
Giọt lệ buồn mặn đắng ngập canh thâu ?
Lời thị phi xui gây chuyện bể dâu
Về bên ấy, duyên đầu… tan bọt nước !
Qua phút tranh giành thắng – thua, mất – được,
Tiếc gì không khi mộng ước tình yêu…
Chóng tàn phai trong một sớm một chiều,
Chỉ còn lại cô liêu từng nỗi nhớ !?
Rồi mỗi khi môi non con hé mở,
Bập bẹ còn dang dở tiếng “ba…ba…”
Nhìn nhà người ta… đủ mẹ đủ cha…
Em có thấm xót xa tình phụ tử ?
Mong mai này, lỗi lầm ta tha thứ
Gương lại lành vẹn giữ đạo tào khang
Cuối thu rồi, đông giá cũng sắp sang..
Mà sum họp chưa tràn qua ngạch cửa…!
Hai chữ “đoàn viên” sẽ đượm hồng ánh lửa
Sưởi đôi mình và con…nữa… nghe em !
_________Mizu – 17.09.2014.
Viết theo tâm sự của một người xa lạ. Mong rằng kẻ ra đi hiểu câu : “Quay đầu là bờ” và người ở lại sẽ sớm tìm lại được một gia đình hạnh phúc !
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét