CHỜ XUÂN ẤM LẠI !
Nếu vì Thu cây buồn tuôn lá chết,
Thì muôn đời chẳng hết lệ tình si.
Không làm được đâu ! Anh hứa mà chi !
Khi hồn vẫn xanh rì yêu dấu cũ !
Chếnh choáng hơi men, gục đầu, héo rũ,
Nàng hiện về ấp ủ mộng liêu trai
Em vẫn chờ… tươi sáng, một ngày mai…
Hình bóng ấy nhạt phai cùng năm tháng…
Vậy mà nay tóc chiều mây lãng đãng
Ngồi bên em ôm dĩ vãng mờ xa
Trái tim hồng anh dâng trọn người ta
Chỉ chừa lại nhạt nhòa mưa đẫm mắt !
Khúc tương tư là nợ đời trói chặt
Ngày lửng lơ, đêm dằn vặt niềm riêng
Anh ngẩn ngơ thầm tiếc gió qua hiên
Quên én nhỏ muôn niên hoài đợi tết !
Khóc duyên xưa đến bao giờ hồi kết ?
Hay trọn đời em phải dệt… mùa đông?
Lê gót mềm trong tuyết lạnh mênh mông…
Rồi quỵ ngã giữa lòng anh băng giá ?!
___________Mizu – 20.09.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét