DỌ LÒNG
Ghét lơ đãng, lạnh lùng nên nũng nịu
Xem tình em anh có tạc trong lòng
Dáng hình này đâu chìm khuất hư không
Mà ánh mắt mênh mông...em...ứ chịu !
Anh ngắm ai mà lời em khẽ gọi...
Bỏ ngoài tai, hồn như đã đi hoang?
Đêm quá dài, trăng độc hành tỏa sáng
Người kề bên mà tư tưởng không màng !
Cứ ngỡ gió sẽ dìu mây trọn kiếp
Nào hay chàng còn chất chứa ưu tư
Muốn hiểu nhau nên phân tường mọi lẽ !
Vậy mà anh cũng than thở mệt lừ !
Giữa bao la bụi mù tung khắp cõi
Nợ tình chung chỉ khắc mỗi tên anh
Hạt sương nhỏ đọng làn mi như hỏi : Chuyện trăm năm chàng hỡi có đạt thành ?
_____________Mizu – 26.09.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét