Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

KHI NÀNG NŨNG NỊU



KHI NÀNG NŨNG NỊU

Mắt ươn ướt, mái tóc dài buông xỏa
Phải làm sao em mới thỏa hờn đây?
Vuốt nhẹ nhàng, hôn thật khẽ…suối mây…
Này cô bé ! Đừng quay đi như thế !

Bởi mưa trời xui hôm qua đến trễ…
Đường thành sông đâu có dễ vượt qua
Xin lỗi mà ! Sao mãi giận người ta ?
Xa…nhớ lắm ! Thôi mà…anh đâu muốn…!

Đền em đây, chút lá vàng thu muộn,
Hạt bụi hồng gió cuốn nẻo em đi
Mưa của trời anh hứng ướp lên mi
Thêm lóng lánh diệu kỳ trong diễm ảo.

Đền em nhé lòng anh cuồng giông bão !
Ngả nghiêng vì sắc xảo một giai nhân
Nũng nịu đi và hãy đến thật gần !
Cần chi nữa ? Nói một lần ! Anh trả !

__________Mizu – 25.09.2014.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét