CÀNH TƯƠI – LÁ THẮM
Anh ngó lơ, hỏi gì cũng không nói.
Có phải là đang giận dỗi em chăng ?
Môi mím chặt nè, mày nhíu, trán nhăn,…
Hệt như lúc…gió lặng chờ bão nổi !
Em ngốc lắm chẳng khéo lời han hỏi
Tính thiệt thà “tép lội” thiếu nghĩ suy
Thân dừa cao thẳng đuột lại xù xì
Dâng nước ngọt nhưng trái thì…khó hái !
Bởi thẳng thắn, lý sự thường mê mải
Rồi giật mình, biết …dại…lỡ còn đâu !
Buồn nặng lòng… gió ngừng thổi… mây đau…
Vì lạnh lẽo mà tuôn trào dấu lệ !
Dáng hững hờ, mặt ủ ê, thật tệ !
Đâu mất rồi nụ cười dễ yêu ơi ?
Về bên em ! Hồn chớ gửi phương trời !
Cho đôi lứa thôi rã rời đơn chiếc !
Hờn chút thôi! Đừng hóa thành ly biệt !
Nỡ dạ nào để mắt biếc long lanh !
Giận mà thương tô đẹp mối duyên lành,
Lá hổng muốn xa cành đâu…anh nhé !
____________Mizu – 24.09.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét