Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

VƯỜN MƠ HOANG PHẾ !


VƯỜN MƠ HOANG PHẾ !


Khi cơn gió liêu xiêu đùa lá nõn
Ánh dương tà mòn mỏi trốn màn đêm,
Dáng vừa quen, vừa xa lạ trước thềm,
Nụ cười đó, cánh tay êm rộng mở…

Mắt rơm rớm, môi vui mừng hớn hở
Đến bên người hòa nhịp thở tin yêu
Chợt bỗng đâu…hụt hẫng giữa cô liêu
Bừng tỉnh giấc, hắt hiu vầng trăng úa !

Anh có hay…mộng mơ mềm như lụa ?
Hiện thực thì chan chứa vạn sầu tư !
“Chỉ vài năm…” Anh nghĩ ngắn thế ư?
Tình xa vắng ngỡ từ lâu…lâu lắm…!

Không anh lau, giọt tủi buồn cứ đẫm 
Ngày qua ngày, sương nắng một thuyền nan !
Nhìn sóng xô bờ, bong bóng vỡ tan
Hy vọng cũng bẽ bàng như bọt nước !

Nếu thật yêu, sao chẳng tròn nguyện ước ?
Đóa hoa tàn còn chưa được nâng niu !
Dừng thôi anh ! Đừng thêm nữa tiếng “Yêu” !
Vườn xuân đã tiêu điều trong hoang phế !

______________Mizu – 12.03.2015.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét