Bàn tay run run,
Lời cảm ơn rối rít
Ngón mất ngón còn níu rịt lấy vai tôi
Hạnh phúc nào ghé lại, nở trên môi
Khi khách bảo :
“Cô ơi ! Tiền dư không phải thối !”
Nắng miền Trung bao đời chưa thay đổi
Rắc khô cằn mòn mỏi cánh chim bay
Gió ném thêm nỗi cơ cực lắc lay
Hằn thêm nếp nhăn đầy trên nhân ảnh…
Lòng rưng rưng dù mắt nhìn thật lạnh
“Dạ, không có gì !”
Đáp lời cô …lí nhí…ngoảnh mặt đi !
Xót thân người, vị cay đọng khóe mi…
Còn ngơ ngẩn chẳng buồn chi xem số !
Nắng như rang ngoài kia hờ hững đổ
Gió phang thêm nỗi khổ rải trần ai
Sẽ về đâu những phận mỏng ngày mai?
Có xóa nổi đắng cay nhờ….vé số ?!?
Chút tâm thành cầu Phật trời phổ độ !
Đừng cợt đùa gieo bão tố phong ba
Áo sờn vai thôi lê gót đường xa
Con sóng cũng hiền hòa vui ca hát !
___________Mizu – 29.03.2015.
Chút bồi hồi rồi cũng vội bước qua
Bỏ sau lưng những mái nhà xiêu vẹo
Núi cheo leo tảng đá tròn ai đẽo
Chắc do Trời trêu ghẹo khách phương xa !
***
Cỏ úa vàng, hạt bụi cũng buồn xo
Đất khao khát trời cho vài giọt nước
Đời lam lũ biết bao giờ mới được
Cởi kiếp nghèo thẳng bước đến tương lai ?
____________Mizu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét