ĐUỔI THEO BỌT NƯỚC
Tay dụi mắt, bồi hồi trong tấc dạ Hiện Thực về, Mơ quày quả ra đi ! Lệ đã khô không ướt nổi bờ mi Người khuất bóng đâu hẹn kỳ trở lại !
Hoa sắp tàn thôi chờ mong kẻ hái ! Xuân cũng qua cỏ dại xóa lối về Mây phiêu bồng, bóng lạc nước sông mê Hồn lữ khách hồi quê quên quán trọ !
Lời an ủi như Tết về qua ngõ Vui đôi ngày cho… có với nhân gian Bài thơ tình viết vội chẳng đầy trang Mà cảm xúc đổ tràn ai thấu hiểu ?
Nợ công danh – bọt đầu ghềnh cam chịu Sẽ vỡ tan tung muôn triệu phù du Chắc không anh ? Hay đeo đuổi thiên thu, Rồi ngoảnh lại …vẫn mịt mù tay trắng?!
Nào dám trách chỉ cúi đầu im lặng Ngày vừa sang gieo tia nắng ngập phòng Bốn bức tường sao thấy quá mênh mông ? Chắc có lẽ…tại lòng…luôn trống trải ….!
_______________Mizu – 09.03.2015. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét