TÁO QUÂN NGỦ GẬT
Sắp tới hăm ba Vào ra suy nghĩ Trần gian loạn xị Biết báo cáo gì ?! Mấy chuyện lâm ly Ngọc Hoàng chẳng thích Những thứ nhăng nhít Thiên hạ nói đầy Góp ý dựng xây Ai thèm chỉnh sửa ?! Hết hẹn rồi hứa Mèo lại hoàn mèo Đừng có mong xeo ! Khư khư ôm ghế Chắc là phải thế… Liều hỏi Ông Trời : Sao để lại đời Con rơi vô kể ?! ………….. Trời nghe hỏi ức lòng lệ ứa Mặt bừng bừng ngọn lửa bốc cao “Con ta? Tâu rõ ! Đứa nào? Hay ngươi nhiễu sự rêu rao Thiên đình ?”
“Thần đâu dám! Kính trình Thượng đế ! Phận con dân há dễ khinh lờn Xin Người thấu rõ nguồn cơn ! Rồi sau hãy giận hãy hờn cũng cam !
Giữ quyền thế chẳng làm chỉ nói Giỏi ăn chơi ai hỏi : “Con Trời ” Nguy nga cung điện khắp nơi Sóng gào biển động kệ đời cứ vui !
Nhìn khắp chốn ngậm ngùi đau xót Thương nước non đã trót loạn cuồng Xin Người sấm giật mưa tuôn Diệt phường giả trá giải buồn chúng dân !” ………………….. Gió đảo ngoài sân Giật mình tỉnh giấc Thì ra ngủ gật Tờ sớ trống trơn Mê tỉnh chập chờn Khói vờn mặt Táo…
___________Mizu – 25.01.2015. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét