NỢ NẦN RAO BÁN
Cơn mưa chiều đẫm ướt nợ sầu bi Giọt nước muộn lỡ kỳ chan cỏ úa Không trầu cau mà ra thân góa bụa Sương cúi đầu ràn rụa khóc cây khô !
Mượn vầng mây quấn vội tấm khăn sô Rồi ngã quỵ ôm nấm mồ tình ái Nợ ba sinh rã rời hợp tan mãi Đợi kiếp nào kim cải mới duyên ưa ?
Mình nợ nhau biết sao trả cho vừa Thành kẻ lạ còn dây dưa luyến nhớ Ngày lạnh lùng để đêm trường nức nở Nhờ vần thơ đập vỡ nỗi niềm riêng !
Cõi trần ai lang thang một kẻ điên Trước thiên hạ tọa thiền quên khổ ải Chuốc nợ nần lặng thầm ôm ngang trái Gửi gió trời đem rải khắp nhân gian…
Hai nửa lạc loài ngâm khúc dở dang Nửa từ biệt, nửa lệ tràn thấm gối ! Thôi trả hết những ưu phiền mệt mỏi ! Hỏi muôn người : Ai đổi lấy tương tư ?
__________Mizu – 31.01.2015. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét