TRĂNG CỦA TÔI
Em trả trăng về, trăng của tôi Có nghe hồn khóc mộng chung đôi Hết rồi một bóng trùng dương lạnh Ảo ảnh cuộc tình, ảo ảnh trôi
Em trả thơ về, thơ của tôi Từng dòng ướp lệ cũng phai phôi Dệt mà chi nữa vần thương nhớ Bạc trắng câu từ, bạc trắng vôi
Nguyễn Thư Sinh (Dec. 26th, 2014)
LẠC LỐI
Hờn mây lờ lững mãi không thôi Vầng trăng nay đã khuyết đi rồi Một nửa ai treo buồn đêm lạnh Nửa rớt vào sâu nỗi đơn côi
Em gửi lệ thầm đẫm mắt môi Gió ham vui thổi lạc lưng đồi Mượn cánh buồm xanh dời nhung nhớ Đắm thuyền ảo mộng, đắm tình đôi!
________________Mizu - 04.01.2015. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét