Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

LÒNG BIỂN


LÒNG BIỂN


Biển mênh mông em hiểu được bao nhiêu ?
Khi trầm lắng, lúc dập dìu sóng vỗ
Gợn ru êm, cát cứ hoài đánh đố…
Từng hạt vàng trôi tuột rát lòng anh !

Nhìn thấy bao người đùa giỡn chung quanh
Đừng vội nghĩ nước đa tình nghiêng ngả !
Anh vẫn là anh dù mây che gió lả !
Ngàn năm buồn thong thả ngắm đời qua…

Bình thủy tinh, em nhốt gọn thân ngà
Đâu dám ướp mặn mà tim em nữa !
Chỉ xạc xào vờ như quên hẹn hứa
Giả vô tư chao đảo trước gió trời…

Khúc tự tình anh nào muốn buông rơi
Nhưng yêu dấu đã xa vời dĩ vãng
Em theo người về phương trời quang đãng
Câu “…non mòn biển cạn” cũng phai mau !

Nếu trong mơ mình có lỡ…thấy nhau,
Xin em hãy nguôi sầu khi tỉnh giấc !
Giữa cuộc sống vốn bộn bề, tất bật
Đừng nhớ gì…kẻ thoáng gặp….nghe em !

__________Mizu – 15.12.2014.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét