Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

TRĂNG KHUYẾT


TRĂNG KHUYẾT

Anh chỉ mang đến em vài nụ cười,
Sao lại lấy đi quá nhiều nước mắt ?
Cứ ngỡ trăng tròn không ai chia cắt
Đâu biết rằng cũng khuyết mặt đêm nay!

Tưởng gừng cay muối mặn nên ngất ngây…
Hồn lơ lửng mơ ngày kề chung bóng!
Giờ mới hay bên nhà ai …chiếc võng…
Từ lâu rồi… kẽo kẹt vọng lời ru…

Trẻ nô đùa cùng người vợ hiền nhu…
Em lui gót giữa mịt mù bão nổi…
Đã ấm êm rồi, sao anh chẳng nói ?
Còn ngọt ngào mời gọi nữa làm chi ??!

Ký ức về, đếm từng mảnh tình si,
Hay đếm giọt lâm ly tràn trên má?
Xót thương mình gục đường yêu mệt lã !
Dối gian nào quật ngã chút niềm tin ?!

Giọng nói, nụ cười, tâm khảm vẫn in
Dạ quyết để anh gìn câu nhân nghĩa
Nỗi đau này chỉ mình em thấm thía
Mối duyên hờ đành chia biệt từ đây !

___________Mizu – 11.11.2014. 











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét