Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

ĐIỀU ĐÁNG LUYẾN LƯU


ĐIỀU ĐÁNG LUYẾN LƯU


Em lỗi gì hả anh?
Do mặn lạt cơm canh ?
Hay tại tim em không mạnh lành như trước ?
Khó khăn này cứ tưởng mình cùng vượt…
Có ngờ đâu anh quay bước… lìa xa…!
Ngỡ bạn đồng hành đến tận cuối ga…
Chưa hết chặng, người đã ra kẻ lạ !

Mùa Thu mỹ miều giờ chỉ là chiếc lá
Run rẩy đợi chờ gió lả rụng rơi …
Tình đầy bao lâu mà đã vội vơi ?
Hơi thở cũng muốn rời em vĩnh viễn…

Nhưng không,

Cõi vô thường mênh mông nhiều lưu luyến
Dẫu cau khô, vôi chẳng quyện cùng trầu,
Dù duyên mình không trọn mãi về sau
Vẫn còn đó mối tình sâu mẫu tử.

Em buông tay! (Đâu thể nào níu giữ…)
Ôm con khờ, học tha thứ tìm quên…
Rồi một ngày khi ai đó nhắc tên,
Em đứng lặng bên,
Tịnh lòng,
Thanh thản !

Bệnh tật ư ?
Sẽ đẩy lùi. Không nản !
Tiếng con cười là vạn thuốc hồi sinh !

______________Mizu – 22.11.2014. 











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét