Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

ĐẪM LỆ TÌNH MƯA


ĐẪM LỆ TÌNH MƯA

Có phải anh đang dạo bước đồi cao?
Nên tay với trăng sao gần đến lạ ?
Thiếu mặt trời sắc xanh không ươm lá
Đêm chẳng tàn nghiêng ngả phủ ngàn năm…

Em cần anh như cần nắng ghé thăm
Sau những buổi mưa dầm chan rã đất
Đóa hoa thắm chờ chàng ong hút mật
Phấn hương tình nàng cất kết thành duyên !

Tuyết lạnh lùng, băng giá ngập thuyền quyên
Ai nỡ để mắt huyền thêm u ẩn !
Buồn phảng phất, tủi tràn thân lận đận !
Trách cho nhiều…mà giận có được đâu !

Dĩ vãng nào đã vùi xuống thật sâu…
Sao anh cứ bạc đầu tô chữ “Nhớ” ?
Bụi thời gian chất chồng toan xóa nợ,
Sao ai còn trăn trở tạc vào tim ?

Nỗi muộn phiền góp hàng vạn mũi kim
Càng đau buốt khi lời im chẳng thốt !
Ôm làm chi nặng khối sầu ủ dột ?
Cần bao lâu để gột hết cho vừa ?

Hồn rã rời ướt đẫm lệ tình mưa !...

__________Mizu – 02.11.2014.







Cảm tác từ "THIÊN DI NGẬM HỜN", một thất tình thơ nữa của anh Thư Sinh Nguyễn. Lại một bài thơ hay ! Cám ơn anh đã tag cho em ! 











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét