Có những ước mơ nay thành kỷ niệm
Có những mong chờ liệm dưới thời gian
Ngoảnh sau lưng in đáy mắt ngỡ ngàng
Dệt nuối tiếc làm màn che dĩ vãng…
Muốn thả rơi hết những dòng ta thán,
Chỉ vung tay trưng ánh sáng tuyệt vời !
Muốn xua mây, gom nắng vẽ đầy trời,
Lại kiệt sức giữa đời nhiều giông gió…
Bỏ dáng hiên ngang, ta thành ngọn cỏ
Uốn mình theo từng cơn nhỏ, mưa qua
Phận yếu mềm cất mấy tiếng kêu ca
Dầu hèn mọn vẫn hơn là… bật gốc!
Thà như thế mà ta còn được khóc !
Còn được than cho nỗi nhọc trần ai,
Hồn lắc lay khi sương rụng đêm dài
Tâm còn đợi một ngày tan mây xám !
Vườn chật hẹp chính là nơi giam hãm
Xoay bốn phương tìm can đảm vượt rào
Chẳng cần gì phải ở tít trên cao,
Mình vẫn ngắm được ngàn sao lấp lánh !
_____________Mizu – 27.11.2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét