Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

ĐÒ TRÔI LẠC BẾN


ĐÒ TRÔI LẠC BẾN

Lời ai trách nhẹ nhàng như gió thổi
Như mây bồng trôi vào cõi hư vô
Như lá thu khe khẽ chạm mặt hồ
Hồn xao động nhấp nhô từng lượn sóng !

Mắt mi cay đã dâng trào lệ bỏng
Biệt ly nào còn nóng ở bờ môi ?
Em đến đây là đâu muốn chia phôi…
Sao người nỡ nhìn đôi mình đôi ngả ?

Hay anh vui khi em về xứ lạ?
Giữa vàng son mà lả chả giọt châu ?
Rồi đêm đêm bên chăn chiếu đượm sầu,
Gối có bạn mà tình sâu đơn chiếc ?!

Em mong lắm một điệu vần tha thiết,
Một bàn tay luyến tiếc một bàn tay,
Một chiếc hôn níu giữ cuộc tình đầy…
Sao anh vẫn….đợi ngày em xuất giá ?!

Chuyến đò yêu em cố chèo …mệt lả…
Gió tư bề, anh thì đã… buông lơi !
Biết làm sao?... đơn độc giữa mù khơi…
Đành thả lái mặc đời trôi… lạc hướng !

_________Mizu – 29.10.2014.



Cảm tác từ " EM THAY MÀU ÁO" của anh Nguyễn Thư Sinh. 











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét