NỖI BUỒN LÃO NÔNG
Gian nan mấy chục năm trời
Xây ranh, đắp đất đổi dời biển non
Lão nông cần kiệm rút bòn
Lập vườn cây trái giống ngon dưỡng già
Đến ngày thu hoạch hái ra
Sâu lớn, sâu nhỏ, sâu bà, sâu ông…
“Tổ cha nó ở bên trong !
Bên ngoài láng lẫy thơm nồng biết đâu !
Thôi đành chắc đợi mùa sau !...”
Vô nhà nằm nghỉ rầu rầu ngó lên
Cột kèo như có tiếng rên
Bắc thang leo tới mới bèn ghé coi
“Cha chả ! Úy, mèn đéc ơi !”
Mọt đục, mọt khoét tơi bời rỗng thân
Giận sâu mọt, bác dời chân
Kiện thiên đình, tiếc chuyên cần bấy lâu
Trời nghe, ngoảnh lại, lắc đầu
“Thế gian cái thứ mọt sâu thiếu gì !
Hơi nào phân xử làm chi
Hay là nhập bọn gặp gì cứ xơi !”
Ngẩn ngơ, lê gót về đời
Bác thà chịu đói chẳng chơi kiểu…Trời…
Nghe thương lắm bác nông ơi !
__________Mizu – 27.10.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét