Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

CÒN CHỜ… ẢNH !


CÒN CHỜ… ẢNH !

Chanh leo bỏ héo như vò
Nhăn nheo lãm cảnh buồn xo phí hoài !
Của chua giải khát uống ngay
Ai mà rỗi đợi hết ngày đến đêm !
Khuya lơ còn phải chờ thêm
Hột nhừ, múi rã, chín mềm gió ôi !
Hổng cho nhấm nháp thời thôi !
Để ai khát cháy khô môi mặc tình !
Sáng mai cắp rổ ra đình
Mua hai thúng …cốc cần mình giúp em !

__________Mizu – 16.10.2014.

Họa từ bài thơ của anh Phạm Minh Khoa :

CHỜ … ANH LEO

Thơ vui! …
Phạm Minh Khoa

Màu mơ xỏa dậu chanh leo,
Phải hồi cực nắng lựa trèo hái xơi,
Rồi ra chày cối tơi bời,
Cõng thìa vào khuấy bã rời tép tôm.
Sữa; đường; ấp đá đầu hôm.
Nửa đêm rạo rực muốn chồm ăn ngay.
“Cốc tai” dựng ngược lông mày,
Cứ “chờ … anh” hỏi bạn “Phay” đã nào! …
Bồn chồn là dễ hư hao,
Cụ mô biết được thế nào giúp cho ???!!! ./.

16/10/2014
PMK

ĐỐI ĐÁP VUI :


Cay, chua, đắng trải rồi em,
Nhìn cốc anh sợ chẳng thèm ngó vô.
Chanh leo đã thạo mô mồ,
Nên anh chẳng biết "cốc khô" chi mà.
Chi bằng nhờ bạn gần xa,
Giúp em một cấy gọi là "cốc tai" !
_________Phạm Minh Khoa

Cốc cần mua đủ cả hai
Mang về chẳng biết lai rai với gì
Nhờ ai phiền phức làm chi ?
Có ham món lạ tự thi thố tài !
Mình xào, mình nấu, mình nhai
Có chua, có đắng, có cay cũng đành !

______________Mizu – 16.10.2014

Nhà anh:
Rượu không có, mồi lại chanh!
Nấu, xào biết có được thành món chi?
Một mình ngẫm ngợi thôi thì,
Đắng, cay, chua, chát cũng vì phận thôi.

_________Phạm Minh Khoa

Nhà anh giải khát có rồi
Cơm lành canh ngọt cá mồi kho tiêu
Món ngon đủ sáng trưa chiều
Ham chi món lạ ăn liều khổ thân !
Em mua lắm cốc nhiều cần
Mang về tẩm ướp tự thân ấy mà !
Anh đừng bận dạ đó nha !
______________Mizu – 16.10.2014. 











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét