Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

NGỚ NGẨN


NGỚ NGẨN 

Tôi thấy mình trong kẻ dở hơi 
Mà em bắt gặp ở bên đời 
Túi rỗng, tình không, làn da sạm 
Ngửa mặt nhìn mây giữa bể bơi… 

Tôi thấy mình trong kẻ ngẩn ngơ 
Yêu đương lạc lõng với hững hờ 
Giận dỗi về gom bao là chữ 
Ghép vần, xếp nghĩa buộc vào thơ… 

Tôi thấy mình trong một kẻ điên 
Cười cho nghiêng ngả mọi ưu phiền 
Nhạo đứa khư khư ngồi ôm mão 
Tưởng chiếc ngai vàng vững muôn niên ! 

Tôi thả hồn đi lạc cõi mơ 
Người vui lệ ngấn thỏa mong chờ 
Mưa tạnh, trời trong, đàn buông tiếng 
Nắng rạng bừng ra một sắc cờ… 

Tôi thấy màn đêm đã quá lâu 
Mượn ánh trăng soi khắp địa cầu 
Bình minh còn ẩn đâu ấy nhỉ ?! 
Gọi chẳng thèm thưa lấy một câu !!! 

Kia!... Chắc là… tôi… nhuộm bóng sầu ! 

_____________Mizu – 10.04.2015.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét