Nhà Nội ở kề bên
Con thèm sang chơi lắm !
Xin Mẹ…thôi chả dám !
Ba thì cũng lầm lì…
Mắt ươn ướt hoen mi
Mà làm sao dám khóc ?!
Con thèm được tán dóc
Với cô chú ngoài sân
Thèm ánh mắt ân cần
Bà dạy điều phải trái
Thèm tiếng cười thoải mái
Con đứng giữa hát ca
Thèm những chuyến đi xa
Cả nhà vui như Tết…
Con biết rồi ! Đã hết !
Chẳng còn được sum vầy
Ngày bốn bức tường vây
Cuối tuần không háo hức!
Người lớn dù buồn bực
Con có tội tình chi ?
Thế giới rộng diệu kỳ !
Nay vì đâu bỗng hẹp ?
Đêm qua mơ thiệt đẹp !
Mình lại được quây quần
Tiếng Mẹ quát thật gần…
Giật mình con... tiếc nuối !
Về lại thời lầm lũi
Riu ríu một mình chơi
Chờ Ba Mẹ đổi dời
Con lại cười hớn hở…!
________Mizu – 27.04.2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét