Bóng đêm trùm bóng cây
Vẫy vùng không lối thoát
Sóng đời xô trôi dạt
Một hạt cát nhỏ nhoi
Mong được thút thít thôi !
Mà khô rồi suối lệ
Tâm sự chờ chực kể
Nhưng mấy dễ ai nghe ?!
Đầu hạ thiếu tiếng ve
Sau hè thân chuối gẫy
Giọt máu đào ruồng rẫy
Nước lã cũng lạnh lùng…
Ném ánh mắt mông lung
Vào vùng trời vô định
Tâm gieo trồng chữ “Tịnh”
Sao gặt “Động” triền miên ?
Tìm đâu đóa kim liên,
Ướp hồn nên thanh thoát ?
Thôi thì ai ở bạc
Nhân quả sẽ cân phân !
Mi khẽ khép dần dần…
Tay buông…gà gọi sáng…
____________Mizu – 16.04.2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét