Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

KÝ ỨC KHÔNG NHÒA !


KÝ ỨC KHÔNG NHÒA !

Phút anh đi là non mòn biển cạn
Bờ cát mềm hóa sa mạc hoang vu
Đâu còn nơi chao mình cho cánh nhạn
Giọt nước buồn tan biến mãi thiên thu !

Hồn chập chờn đường âm cảnh thâm u
Bỏ tóc rối trong mịt mù hương khói
Chẳng thét gào, chỉ lặng thầm chống chỏi,
Mong ngày cùng tương hội giữa điêu linh !

Rồi nguyện cầu ta gặp kiếp lai sinh
Duyên hạnh ngộ không bình rơi trâm gãy
Giông bão ngừng, đôi chim thôi run rẩy,
Trên cành cao vui nhảy múa líu lo…

Em yêu anh nào suy tính so đo
Dù bến lở, con đò trôi lạc hướng
Mấy vần thơ vương hoài theo tâm tưởng
Nét mực nhòe mà nghiệp chướng chưa tan !

Đừng nghe anh ! Đừng thốt tiếng lỡ làng !
Kẻo dang dở ngập tràn chan tình thắm !
Chớ để em ươm sầu bằng lệ ấm
Ướt đêm này và thấm đẫm ngàn sau !

Dù mai đây thân đà lạc mất nhau
Lòng vẫn khắc đậm sâu tình một thuở
Dẫu thời gian có nhạt màu nhung nhớ
Dấu yêu còn rạng rỡ gọi trăm năm !

___________Mizu – 13.03.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét