Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

PHƯỢNG ĐỎ CHỜ MONG




Thuở học trò đã xa rồi anh nhỉ ?
Có đôi lần trong mộng mị canh thâu
Sách vở, bài thi, quanh quẩn…nhức đầu…
Và cả giọng ve sầu trong phượng vĩ…

Bỗng giật mình, thả hồn theo suy nghĩ
Kỷ niệm xưa theo không khí tràn về,
Em ngày xưa, con mọt sách u mê,
Đâu dám hiểu lời yêu người bạn quý !

Đã bao lần tiếng hè kêu rền rĩ…
Ghé ngang trường, mắt để ý nhìn quanh,
Dẫu biết rằng…làm sao có bóng anh…!
Nhưng tim vẫn mong manh niềm hy vọng!

Phải chăng anh đã tan vào gió lộng ?
Hay bộn bề cuộc sống cuốn trôi đi ?
Ngày xa nhau, anh líu ríu câu gì ?
Em tự trách … sao mình không hỏi rõ ?!

Bên kia nỗi muộn sầu, anh vẫn đó,…
Phía bên này, phượng vẫn đỏ…chờ mong… !

__________Mizu – 12.07.2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét