Tháng bảy, mùa thi, con còn nhớ…
Xuyên màn sương, được ba chở đến trường,
Hai cái bánh bao, mua vội bên đường,
“Một ăn sáng, một phòng trưa con đói…”
Quá vô tâm, chưa một lần con hỏi…
Ba ăn gì khi đưa hết cho con ?
Tuổi hồn nhiên viết chữ Hiếu chưa tròn,
Làm sao hiểu những gì ba trăn trở !
Sự nghiêm khắc, con cho là vô cớ !
Bị rầy la, con nức nở dỗi hờn…
Để bây giờ khi khuất nẻo phong sơn,
Nghe chuông gió, quay về thời tuổi dại.
Ba giờ đây đã trở thành mãi mãi…
Chắc linh hồn sẽ thư thái bao dung,
Cười cho con vơ vẩn nghĩ lung tung,
Giọt lệ ngốc thường tình rưng khóe mắt !
Mấy năm trôi …cõi nào..ba góp mặt,
Bỏ sau lưng những trục trặc muộn phiền.
Chiều nay nhìn trời trút nước bên hiên
Mơ một thuở cha hiền che mưa gió !
____________Mizu – 05.07.2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét