VỊ DỞ DANG
…………………….Thân tặng Gián Đất !
Em bảo gì ?...Dường như tiếng… chia tay…
Hay có phải anh say nên nhầm lẫn ?
Dù rằng cũng lắm phen ta hờn giận,
Tận đáy lòng này vẫn thiết tha yêu !
Muốn dỗ dành, níu kéo biết bao nhiêu !
Nhưng gẫm lại …mình khác nhiều em nhỉ ?
Tâm chẳng đồng, tình vương, mà nghịch ý
Thuyền cố xuôi, mà gió chỉ ngược dòng…
Thôi cũng đành tiễn con sáo sang sông
Còn trơ lại thân lồng đong nỗi nhớ !
Đóng sập cửa, cố xua mùi dang dở
Sao hương nồng duyên lỡ vẫn tràn dâng ?
Hạnh phúc kia tưởng cách mấy bước chân
Càng với mãi càng hóa gần… hư ảo !
Anh sẽ học ! Học cách buông phiền não…
Nắng sẽ về xua giông bão dần tan !
Cười đi em ! Rồi ta lại bình an…
______________Mizu – 24.05.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét