TRÁCH HỜN BIA ĐÁ !
Hổng giận anh đâu mà !
Em chỉ giận cơn mưa chiều sướt mướt
Để anh chùng chân, ngại ướt chẳng thăm em !
Giận cả con đường bùn đất lem nhem,
Bởi trơn trợt,
Anh thèm sang lối khác …
Với anh yêu,
Có chi đâu mà hờn mát !
Chỉ giận con nước ròng
Trôi dạt cánh hoa rơi !
Giận bấy lâu không chăm chỉ tập bơi
Để lặn ngụp trong tình đời đen trắng !
Em giận luôn những chiều
Cây im
Gió lặng…
Đâu tiếng ai cười văng vẳng bên tai ?!
Bên hiên nhà,
Chút nắng rớt nhạt phai…
Ôi ! bỗng sợ nỗi u hoài đeo đẳng !
Linh hồn anh đừng rời đi…
Bỏ sau lưng một cõi buồn câm lặng !
Trước bia đá vô tình,
Em sẽ hờn sao chẳng có tên em !?!
___________Mizu – 30.05.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét