Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

ĐỐI ĐÁP THẾ HUY THẠCH - MIZU (1)



ĐỐI ĐÁP THẾ HUY THẠCH - MIZU (1)

Mizu :
Em chốn này cũng ngược dòng quá khứ
Tìm lại màu hoa sứ trắng tinh khôi
Ngược thời gian tìm lại chút yêu đời
Mà lâu lắm em đánh rơi đâu đó ....

Nụ cười giòn thuở nào bay theo gió
Em bây giờ là ngọn cỏ mỏng manh
Chịu cúi đầu yên phận dẫu còn xanh
Nghe hoài bảo tan tành như bọt nước !

Thế Huy Thạch :
Xin ngó lại em màu trời bửa trước
Nơi bến tình mây nước chạm lằn môi
Xin ngắm lại em nhan sắc bồi hồi

Với dáng vẽ sơ khai từ nguyên thủy
Xin nhìn em lặng thầm buông dấu nghĩ
Giữa mơ màng trong đáy mắt đan trông

Mizu :
Màu trời cũ bao giờ còn thấy lại ?
Bụi thời gian đã trải xám mây buồn
Từ nơi nào vang vọng mấy tiếng chuông
Đưa hồn phách chợt buông rời cõi tạm ....

Thế Huy Thạch :
Bầu trời đó hôm nay buồn mây xám
Dội lá ngàn lất phất hạt mưa bay
Con én thoi hớt hải bỏ xa bầy
Vườn tao ngộ cỏ cây buồn rủ rượi
Bài thơ viết chưa ngưng niềm tiếc nuối
Nửa kia còn...một nửa bỏ đi đâu
Mùa giá băng về gội rửa tình đầu
Trăm năm trả cho nhau từng mộng vỡ

Mizu :
Đêm buông mau trăng sao cài song cửa
Gió thì thầm câu hẹn hứa chờ mong
Én lẻ loi chưa dệt nổi xuân hồng
Mai mấy cánh chưa đủ nồng hương tết !

Mãi suy tư bên đời ta thấm mệt
Rồi mai đây gục chết giữa khuya sầu
Một nửa nào sẽ nhỏ lệ sầu đau ?
Nhìn sương lạnh nguyện cầu cho nước biếc !?

Thế Huy Thạch :
Mùa có lại chở dài thêm ly biệt
Màu xuân xanh phôi thai rủa thu già
Bước chân thầm đón đợi một chiều qua
Không trở lại được ngày đi thưở trước
Người bỏ lại phía sau bờ nguyện ước
Một trang lời củ kỹ sóng nguồn xưa
Mưa của trời hoa của đất lưa thưa
Còn vang vọng với từng sâu ký ức
Ta cô đơn bước qua từng cõi thực
Giẫm thời gian đau nhói nỗi đời riêng
Gói tâm tư vào u uất muộn phiền
Ngồi đong đếm tơ duyên từ quá độ
Mà từ bấy đến bao từng đau khổ
Trầm phù thân bạc số rã rời mang
Vác Trăm năm về cỏ nhặt điêu tàn
Ngồi khóc lóc thở than từng khắc tưởng !

Mizu :
Thôi thì vứt ôm hoài chi cho vướng !
Kiếp phù vân mộng tưởng lóa tầm trông
Bởi vẩn vơ dệt lắm sắc tơ hồng
Hiện thực xám nên lòng hoài cố chấp.

Ký ức qua rượu sầu còn mãi nhấp
Cánh cửa nào đóng sập ngõ tương lai
Ngồi trầm ngâm đong đếm nỗi u hoài
Quên nắng ấm bên ngoài đang rực rỡ ...

Nẻo trăm năm cỏ xanh rì niềm nhớ
Lối chung tình bỡ ngỡ lạc đường duyên !
_______Mizu - 19.12.2013



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét