DỪA NGHIÊNG BÓNG NHỚ !
Ba năm qua người chẳng về đất Thủ,
Để nhìn sương khói phủ mảnh vườn xưa...
Nét đăm chiêu nhuộm thẫm cả bóng dừa,
Hoàng hôn tím cũng đong đưa nghĩ ngợi !
Thời gian trôi, ai còn chờ còn đợi...
Còn mơ hồ vun xới một miền thơ
Rồi chiều nay, khi thấm nỗi bơ vơ
Mới nghiêng ngả trong mịt mờ nỗi nhớ!
Tình bong bóng sao còn chưa tan vỡ?
Khiến lụy phiền vô cớ chiếm hồn đơn...
Vì chưa yêu nên đâu được dỗi hờn,
Bởi không hẹn keo sơn sao trách móc?!?
Lệ không rơi mà nghe lòng đang khóc,
Gió chẳng về mà lạnh thốc vào tim!
Ngồi trầm ngâm trong bóng tối im lìm
Hồi ức cũ chợt tìm về phảng phất!
Liễu yếu mềm nên chịu đời lay lất
Mình mộng mơ nên chất ngất sầu tư!
Đông lại về ngạch cửa nữa đó ư ?
Trời se lạnh...bây chừ...ai có nhớ ?
_____________Mizu - 01.12.2013.
Bài hoạ của anh Cao Văn Tiến :
ĐẤT THỦ VẮNG EM !
Đất Thủ ngày nay người em đã vắng
Để một mình anh thức trắng canh thâu
Chỉ cầu mong ta có một phép màu
Đưa ta lại thuở ban đầu lưu luyến
Thời gian qua có làm ta xao xuyến
Và vui buồn hay lúng liếng giận nhau?
Nhớ những ngày anh đi trước, em sau
Và hai đứa là hai đầu ngầu xị
Em yêu hỡi, ta yêu nhau sao nhỉ?
Yêu vô tư và mộng mị chờ mong
Chợt một buổi nghe tin em lấy chồng
Anh đau đớn, quặn trong lòng tiếng nấc
Hình bóng cũ, anh vội vàng đem cất
Sợ ngày kia ai lấy mất của anh
Tình yêu ấy anh bỏ tủ để dành
Cho đến lúc đầu hết xanh mà bạc
Là nam tử nước mắt đâu mà gạt
Dù có buồn nhưng vẫn hát tròn câu
Sao đêm nay ai vội bước qua cầu
Để buốt giá cau với trầu quạnh quẽ?
______________Cao Văn Tiến.
Mizu đáp :
Là nam tử nên lòng anh cứng cỏi
Cách biệt nhau để mòn mỏi đợi chờ
Có những chiều trống trãi dệt tình mơ
Nghe thương nhớ mắt mờ hoen lệ ướt!
Không một dòng tin, chẳng lời hẹn ước
Kiếp phiêu bồng như nước chảy trăm sông
Còn nơi đây vò võ một má hồng
Anh quên lãng mặc đông tàn xuân héo ...
Đã muộn màng...còn chi mà thắt thẻo
Lỡ duyên rồi níu kéo chỉ buồn thêm!
____________Mizu – 05.12.2013.
Mizu đáp lời Giáp Danh :
Em cũng biết ở phương trời xa đó
Có đôi khi nhìn trăng tỏ chạnh lòng
Lắm lúc hồn cũng chìm giữa mênh mông
Và nỗi nhớ như dòng sông dậy sóng ...
Nhưng ấy chỉ là phút giây lay động
Bởi trời cao, đất rộng cuốn chân anh...
Mong một ngày gió gửi giúp thư xanh...
Rằng chốn cũ nắng lành luôn soi bước!
________Mizu – 05.12.2013.
Mizu đáp lời Cao Hùng :
Gió hanh hao cây xạc xào nỗi nhớ
Ngõ vắng người như chở nặng niềm riêng
Nẻo yêu đương nay cách biệt hai miền
Để đất Thủ muôn niên sầu quạnh quẽ!
________Mizu – 06.12.2013.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét