Từng giọt mặn đổ tràn ra tay đếm
Một, hai, ba,…môi nếm vị ưu phiền
Bất giác mỉm cười… ô ! chắc là điên !
Sầu cõi thế muôn niên nào kể hết !
Bước lang thang tâm tư đà thấm mệt…
Nẻo trần gian còn sơn phết mặt mày
Đắm nhọc nhằn, nhân nghĩa gió vờn bay,
Câu hiếu để lợt phai nhờ mưa mốc !
Đêm vây quanh cớ gì nghe cô độc ?
Ngày rộn ràng sao thoáng chốc trầm ngâm ?
Cười giòn tan che tiếng khóc lặng thầm,
Vùi u ẩn ươm mầm sâu tâm thức.
Hồn lửng lơ giữa chiều cao – đáy vực,
Trút mến thương chầu chực đổi chân tình
Bóng tối đầy chưa thấy buổi bình minh,
Đành im tiếng lặng thinh cùng tíc tắc !
___________Mizu – 30.10.2013.
|
Đành im tiếng lặng thinh cùng tíc tắc !
Trả lờiXóaBởi Mizu sống với nhiều qui tắc ràng buộc
:) Sao anh biết ? Xin lỗi hôm nay Mizu mới thấy lời bình của anh !
Xóa