BÓNG CỦA BÓNG
Nàng đi, nàng đã đi rồi !
Gót sen lấm bụi, tình thôi dứt tình !
Chàng còn vướng nợ ba sinh
Tay buông, lòng níu, khổ mình trăm năm !
Nửa đời thánh thiện giữ tâm
Đánh rơi sóng cuốn ngọc trầm biển sâu.
Còn đây la liệt nỗi sầu
Bút không tả nổi, mực rầu rầu than !
Tình thơ dang dở mấy hàng
Nửa điên, nửa dại, bàng hoàng… nửa thương!
Bóng anh thờ thẫn in tường
Lặng thầm, em cũng trăm đường xót xa !
Người ta đi với người ta,
Người ta này cứ… thiết tha… nhớ hoài !
___________Mizu – 13.10.2013.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét