HỒI ỨC
Đó là một buổi chiều ráng đỏ
Xa lộ đông bỗng hóa nhỏ thưa người
Xe chúng mình lướt nhẹ giữa chiều tươi
Hoàng hôn thắm và nụ cười sương đẫm…
Vẻ ngượng ngùng, em còn ngồi xa lắm
Anh lặng im, em vờ ngắm mây trời
Thời gian đứng chờ…mình vẫn rong chơi
Nghe rộn rã đầy vơi bao cảm xúc !
Đêm đổ bóng, phố lên đèn đông đúc,
Xe lòng vòng, hạnh phúc cũng…loanh quanh…
Ngày cuối năm trôi tuột thật quá nhanh !
Em đâu biết sẽ xa anh. Hẹn cuối.
Giờ anh vui với mây ngàn gió núi
Em mượn mưa để xua đuổi giọt sầu
Tiếng mưa đều dội suốt mấy canh thâu
Như tắm mát cho hồn sâu vụt tỉnh.
Lời chưa trao thì có gì bịn rịn ?
Chưa hẹn thề sao tin đợi từng đông ?
Người ra đi để lại trái tim hồng
Nay héo hắt mà buồn trông ngọn gió !
Nhớ không anh ? Dáng một người bé nhỏ…
Bút ngập ngừng…thầm tỏ…chút lòng son ?!!
__________Mizu – 12.10.2013.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét