Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

KIẾP LÀM PHAO



 KIẾP LÀM PHAO


Một mình tủi phận vô duyên
Người ôm, kẻ ấp khi thuyền lao đao
Được trân trọng lúc sóng cao,
Đến bờ quăng bỏ không chào một câu !

Nắng mưa trơ trọi nỗi sầu,
Bềnh bồng mặt nước ngõ hầu mua vui !
Đêm nằm bến vắng ngậm ngùi
Đếm sao lấp lánh tìm vui với đời…

Mặc ai ngụp lặn đua bơi,
Ta an phận với trò chơi số phần !
Hỏi ai, ai có còn cần ?
Lênh đênh ta sẽ đến gần đỡ nâng.

Dù cho liền đó…bất cần,
Cũng xin được trọn một lần… kiếp phao !


_________Mizu – 09.09.2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét