Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

ĐÊM LẮNG

ĐÊM LẮNG 

Giận thơ thẩn nhuốm màu mây xám 
Ghét ngôn từ ảm đạm bi thương 
Mà sao sầu lại vấn vương, 
Mực in giấy trắng canh trường ưu tư ? 

Biết rằng cõi huyễn hư chẳng chấp 
Cuộc bon chen kẻ thấp người cao 
Trông bầy cá lội lao xao 
Tranh mồi bát nháo, thân phao chạnh lòng ! 

Lạc giữa sóng mênh mông trùng điệp 
Thật - giả hồi mãn kiếp mới hay 
Mới vừa siết chặt bàn tay 
Xoay lưng buông tiếng đắng cay rủa nguyền ! 

Tìm tri kỷ hàn huyên đâu dễ ! 
Chuyện buồn thiu đem kể cũng nhàm ! 
Một mình chiều ngắm sương lam 
Tối nghe dế rít mạn đàm cùng sao… 

Không vai tựa má đào sạm nắng 
Quên phấn son hồn vắng tiếng cười 
Nâng niu từng cánh hoa tươi 
Mà thương nhớ thuở lên mười lên năm ! 

Thêm đêm nữa im nằm đợi sáng 
Chờ bình minh tỏ rạng bên đời 
Ngoài kia một chiếc lá rơi 
Vội mang vướng víu tung trời bay theo… 

__________Mizu – 19.05.2015.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét