Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

CÁC CẢM TÁC SAU “NHẸ LỜI ƯỚC NGUYỆN”


CÁC CẢM TÁC SAU “NHẸ LỜI ƯỚC NGUYỆN”

Bởi nghịch cảnh trêu đùa phải cách xa
Nào ai muốn ánh dương tà, nguyệt khuyết
Dẫu vẫn biết tình kia là diễm tuyệt
Nhưng cũng đành để tuyết phủ mây bay !

______________Mizu – 16.08.2014.

Nẻo yêu đương thế gian nhiều nuối tiếc
Chốn tình trường ly biệt cũng thường thôi
Đời cách ngăn người hai ngả chia phôi
Đành gắng gượng trên môi chờ kiếp khác !

Để hy vọng tìm được cơn gió mát
Thổi qua vùng sa mạc chút sương sa
Để người đi thôi dằn vặt xót xa
Kẻ ở lại thứ tha mà vui sống !
______________Mizu – 16.08.2014.

Nợ ba sinh tuyết lạnh mấy mùa trăng
Tình cách trở sầu giăng mờ lối cũ
Chỉ một kiếp thì bao giờ trả đủ
Hay là chàng nỡ rũ bỏ duyên xưa ?
______________Mizu – 16.08.2014.

Có bước chân lạc loài miền lữ thứ
Có đêm dài ôm giữ nỗi chờ mong
Có biệt ly, rồi hứa hẹn, đợi trông
Mà mãi mãi dòng sông không trở lại !

Nếu được yêu thì lý gì tê tái
Nếu thuyền gần bến đâu phải hoài công
Nếu xuôi dòng cần chi nữa gió đông
Nếu hạnh phúc thì lòng đâu khắc khoải !
______________Mizu – 16.08.2014.

Giọt nước buồn tan chảy giữa mênh mông
Đợi gió đông mong đọng thành hoa tuyết
Chẳng thỏa lòng hóa gương soi bóng nguyệt
Lá lạnh lùng khuấy động khuyết vầng trăng !

Con nước vô tình gặp gió gợn lăn tăn,
Người đa cảm sao khỏi hằn khắc khoải ?
Cành cỏ trơ còn uốn mình oằn oại,
Kẻ đa sầu tránh sao khỏi tái tê ?

Một kiếp trần mấy ai vượt trầm mê ?
Không đau đáu những hẹn thề, dang dở ?
Có mấy ai chẳng bao giờ nức nở ?
Đếm giọt sầu òa vỡ giữa canh thâu ?

Đã có ai ? Và ... đã có ai đâu ???

______________Mizu – 17.08.2014.

Yêu đấy ư? Có thật thế hay không?
Khi chưa hết lòng kiếp này đã hẹn mong kiếp khác.
Yêu mà không cùng dìu nhau vào hoan lạc.
Chỉ bấm cung buồn man mác nhịp đàn lơi.
Yêu mà không chia sẻ nỗi đầy vơi,
Vậy nên chăng xin người ta dừng bước ???!!!...

______Phạm Minh Khoa – 20.08.2014.

Bởi muôn lớp sóng trùng khơi khó vượt
Thuở vào yêu ai biết được mai sau
Hai ngã đời, tay gượng vẫy, lòng đau
Người khuất dạng, lệ trào nơi khóe mắt !

Định mệnh đẩy đưa, trời cao sắp đặt
Để gió ngàn se sắt chốn hoang vu
Bỏ vườn xưa cây lặng nghẹn lời ru
Không xào xạc dâng mùa thu lá chết !

Muốn dứt bỏ mà tình vương chẳng hết
Nên điệu đàn bỗng dệt khúc bi ai
Thiếu tri âm nên cung bậc lạc loài
Thừa tâm sự nên đêm dài thao thức !

______________Mizu – 20.08.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét