TÌNH CHUNG VÔ LƯỢNG
Ghét anh ghê ! Cứ ỷ làm thi sỹ…
Giữ lời vàng, suy nghĩ hổng nói ra !
Chỉ gửi vào thi ca
Gió từ miền xa đong đầy nỗi nhớ
Biển mênh mông cồn, sóng tràn, bọt vỡ
Khắc khoải, bềnh bồng nhuốm dang dở ngàn sau …
Giữa ngọt ngào là bàng bạc nỗi đau
Ngỡ hạnh phúc…rồi trầu cau rời rã …
Mình đâu có phụ nhau,
Sao anh nỡ dệt tình trên chiếc lá ?
Được mấy mùa rơi lả tả đường mưa !
Nhớ em không nè ? Chịu nói hay chưa?
Hay là lại đổ thừa cho duyên kiếp ?
Tim rộn ràng, phải chăng hòa chung nhịp ?
Tiếng nồng nàn đà đúng dịp tràn môi
Đừng để nước thời gian đẩy cánh hoa trôi !
Để nhiệt huyết lần hồi đành nguội tắt !
Ác mộng thuở xưa, hãy quên, đừng dằn vặt !
Bình minh đang chờ,
Trong vắt,
Một tình yêu !
_______________Mizu – 15.07.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét