Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

THA THỨ !


THA THỨ !

Yêu là gì hả anh?
Có phải là khi anh hóa cánh lục bình,
Em sẽ biến ra dòng nước bạc?
Dẫu anh mơ trôi về phương trời nào khác,
Nước không rời luôn dào dạt đỡ nâng …

Một ngày,
Thân lá tàn mục rữa thành phân,
Thì em cũng sẽ bay gần mây trắng.
Rồi hóa cơn mưa,
Ngọt ngào,
Thầm lặng,
Vun bón cây đời,
Mình vẫn chẳng xa nhau…

Giấc chung tình tưởng ấm mãi ngàn sau
Ngờ đâu nhạt phai màu theo năm tháng !
Có nuối tiếc thì duyên đầu cũng rạn
Giọt lệ nào đã cạn khép sầu bi !

Trên đường đời,
Anh cứ nhẹ bước đi !
Niềm ân hận ích gì khi bến lỡ !
Nếu nhục hình đọa đày anh trăn trở
Thì chốn này sương vỡ đọng rèm mi !

Thôi hãy dùng tha thứ nhuộm chia ly !
Mang hỷ xả từ bi nhòa lụy khổ !
Để linh hồn vượt thoát cơn cuồng nộ
Thanh thản cùng sóng vỗ kiếp phù du !

_____________Mizu – 26.07.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét