TỰA CHÀNG THƠ
Ngoẻo cổ nhìn giọt mưa
Mưa lạnh lùng trôi tuột
Nheo mắt trông giá buốt
Gió thổi vuột màn sương…
Bày ra chút niềm thương
Chẳng biết phương nào gởi !
Tơ lòng vương mấy sợi
Còn đợi tìm mối giăng…
Trần thế chạy lăng xăng
Bao mùa mưa đẫm mắt
Trầm tư, ngồi im bặt
Nghe réo rắt nhạc trời…
Ghép vội mấy vần chơi
Chắc cũng vơi sầu muộn
Kỷ niệm nào rơi xuống
Rũ sạch bụi thời gian
Mưa tạnh lại nắng tràn
Mơ màng rồi cũng tỉnh
Tựa bờ vai yên tịnh
Chàng khẽ cười bao dung…
_________Mizu – 29.06.2014.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét