Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

TÌNH QUÊ LỠ HẸN !


TÌNH QUÊ LỠ HẸN !

Từ buổi thư đi mà tin không lại
Anh mơ hồ sợ hãi chuyện ly tan !
Ngày xa nhau mình hò hẹn góc làng
Giọt nước mắt còn ràng ràng… mới đó !

Lời nguyện ước cùng vượt qua khốn khó
Biệt quê nghèo lần dọ bước tương lai
Mang niềm tin rực rỡ ấm ngày mai
Chờ giây phút áo dài cài hoa cưới…

Nhớ làm sao tóc suôn mềm hương bưởi !
Dáng dịu dàng thấp thoáng dưới hàng cây
Bóng hình ai lẫn trong gió trong mây,
Trong ký ức sum vầy khôn dễ xóa…

Rồi đêm qua cành hồng rơi… một đóa…
Dòng thư nhà bỗng lóa mắt chợt cay
Em gieo thân giữa xa lạ bủa vây
Có may mắn hay giăng đầy cạm bẫy ?

Sống bên chồng (mà xứng chồng không đấy?!)
Má vẫn hồng hay dày dạn gió sương ?
Dù bạc lòng nhưng nghĩ cứ mãi thương,
Mong nơi ấy – thiên đường em lạc đến !

Thuyền sang ngang chẳng tạ từ cùng bến
Bến im lìm khua nước quyện bờ hiu
Ở phương người giá rét lạnh hơn nhiều
Cầu em được yêu chiều, không phải khóc !

Lạy trời thương đừng tan vàng, nát ngọc !
Con nguyện làm chàng ngốc giữ tình quê !

___________Mizu – 22.06.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét