Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

RỐI LÒNG !



RỐI LÒNG !

Mỗi con chữ một nỗi sầu đêm vắng
Là niềm đau trầm lắng dệt nên thơ
Là tiếng lòng trổi dậy lúc bơ vơ
Là nhung nhớ thật tình cờ mắt ngọc !

Anh không muốn yếu mềm khi bật khóc !
Bởi con tim khối óc nhũng vì yêu
Suối tóc xanh em đừng để gió chiều…
Đùa nghịch tước vẻ mỹ miều vốn có !

Đừng là Tố Tâm ! Anh van em đó !
Đừng biến thành lá cỏ quyện hồn xanh !
Đừng nấp vào cánh hoa tím mỏng manh !
Rơi lả tả xa cành trong nuối tiếc !

Chưa gặp sao thốt đành câu ly biệt ?
Giấc mơ tình còn biết mộng cùng ai ?
Tay ngượng ngùng chưa vuốt lọn tóc mai
Chưa kịp ước một ngày ta chung lối.

Lời em trao phải chăng tình nông nổi ?
Để tơ hồng trăm mối buộc lòng anh ?!?

_________Mizu – 12.04.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét