Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

KÝ ỨC HỒI SINH



KÝ ỨC HỒI SINH

Đời không sóng mà đò yêu chao đảo
Nắng ngập trời mà giông bão kéo qua
Phút bên anh nào nghĩ phải cách xa
Nhưng kết cuộc…âu cũng là duyên số !

Ánh đèn khuya soi bóng em nghiêng đổ
Mảnh trăng gầy lạc chỗ giữa ngàn sao
Nửa đợi chờ trong mòn mỏi hư hao
Nửa nhung nhớ tuôn trào qua nét bút !

Hỡi hóa công ! Thế nào là hạnh phúc ?
Bước đăng trình hun hút nẻo mù sương
Buổi cận kề không buộc sợi tơ vương
Khi vắng dạng mới đêm trường trăn trở !

Vần não nùng, điệu thơ buồn nức nở !
Gương vỡ rồi, tình lỡ hẹn trăm năm
Hai phương trời, chim cá đã biệt tăm
Dấu yêu cũ giờ nằm trơ trên giấy !

Trách làm chi bằng ngôn từ bóng bẩy
Thuyền chòng chành chỉ mong thấy bờ vui
Vô tâm ư ? Em cũng biết ngậm ngùi !
Cũng mong được ngọt bùi cùng chia sẻ !

Cả vườn yêu em miệt mài tô vẽ
Sai gam màu đành phải xé tranh đi
Bởi vụng về, sum họp hóa chia ly
Xin anh hiểu ! Giảm sầu bi, cay đắng !

Khúc tương tư vọng về trong thanh vắng
Đêm bỗng dài, ký ức lặng hồi sinh !


_______Mizu – 26.04.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét