Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

NGUYỆN XANH HỒN ĐÁ !


NGUYỆN XANH HỒN ĐÁ !

Anh !
Em thu mình trong định mệnh đôi ta,
Trong gió mây và sơn hà cách trở…
Phải làm sao để bật thành câu nhớ ?
Khi ngôn từ nào chở nổi sầu tương !

Pháo vu quy sẽ chẳng thể nhuộm đường
Vì tim “bé” còn vương bao mộng ảo !
Anh xa xôi lửng lờ như tiếng sáo
Khúc bổng trầm áo não níu lòng ai…

Không đợi chờ cũng đâu hẹn kiếp mai
Mà xao động cứ rung hoài điệu cảm
Biết tương lai chỉ một màu ảm đạm
Niềm yêu này tâm khảm vẫn khắc ghi !

Anh – tảng đá ngàn năm,
Em – con nước nhu mì.
Róc rách mãi, đá xanh rì rêu biếc
Dù đá không mòn, nước chẳng đành ly biệt
Nguyện trong lành, mải miết tưới hồn anh !

__________Mizu – 25.01.2014.

CẢM TÁC SAU “ NGUYỆN XANH HỒN ĐÁ !”

Tiến Lộc Đinh :

Anh yêu em, yêu lắm, rất nhiều mà
Cả niềm vui, cả nỗi buồn , tất cả
Đâu phải yêu mà xem như xa lạ
Quan tâm nhiều, nhớ lắm đó , biết không?

Khi em buồn hãy cứ khóc thật lòng
Đừng thấy anh mà nói cười gượng gạo
Nhìn em rơi lệ sầu tay cố gạt
Anh thấy lòng như xát muối, biết không?

Em có buồn đừng cố giấu trong lòng
Nói anh đi dẫu rằng anh không thể
Làm em vui như chuyện chưa như thế
Nhưng sẽ buồn sẽ rơi lệ cùng em

Đôi vai anh dẫu chẳng thể rộng thêm
Lời nói anh dẫu không mềm , không ngọt
Tiếng nói anh dẫu không như chim hót
Nhưng lòng anh sẽ chia sớt nỗi buồn…

Mizu :

Đã lâu rồi lệ em chẳng còn tuôn
Chỉ nghe đắng một nỗi buồn sâu thẳm
Tấm tình anh, em cảm thông nhiều lắm
Nhưng ngại ngùng sợ ướt đẫm vai anh !

Giọt ưu phiền thôi cứ để…giấu quanh !
Để anh sống trong an lành hạnh phúc
Hiểu làm chi những ẩn tình thế tục
Khiến nặng lòng đôi lúc cận kề nhau !

Cứ để em chầm chậm ngấm niềm đau !
Rồi tự xóa khi úa nhàu ký ức
Cười đi anh! Và cùng em thao thức !
Ngắm sao trời, đẩy buồn bực trôi xa !

____________25.01.2014.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét