Mái
tóc, làn môi nhoẻn thẹn thùng,
Má
đào lúng liếng sáng mắt nhung,
Tất
cả còn đây giữa lạnh lùng !
Em
biết rồi đây...anh sẽ về,
Đợi
chờ sẽ hết - một cơn mê.
Tim
hồng vẫn vẹn , dành anh đó.
Ngày
mai , chung bóng, trọn câu thề!
Nhưng…
Thời
gian trôi mãi chẳng chờ ai,
Mắt
trong, môi thắm sẽ nhạt phai
Chờ
mong hằn khắc tim đôi vết,
Cố
giữ từ lâu … vẫn đổi thay !
Thỏ
thẻ mấy lời, em trách anh
Cớ
sao biền biệt …chẳng về nhanh?!
Dẫu
cả khung trời…em cố giữ…
Nhưng
đời rất ngắn…lại mong manh !
__________Mizu
- mùng 2 tết (11.02.2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét