Giữ
lại đây một chút tình nhân ái,
Để
thấy đời còn đó những yêu thương,
Ngắm
muôn hoa còn đọng mấy hạt sương,
Để
lưu giữ chút công người chăm bón!
Một
niềm vui mỗi ngày ta cứ chọn,
Dẫu
kiếp người còn lắm nỗi gian truân.
Giữa
vô thường, trong ngơ ngác, bâng khuâng,
Ta
đã biết vui – buồn là thoáng chốc.
Mới
cười đó rồi quay lưng… ta khóc.
Có
sao đâu !...chỉ cõi tạm thôi mà…!
Tận
đáy lòng bật tiếng nấc xót xa,
Rồi
khanh khách cho thói đời bạc bẽo!
Khi
vô tư, ta thỏa lòng ngặt nghẽo,
Lúc
lặng trầm, chỉ nhếch mép cho qua.
Mảnh
tim yêu tặng gió mát chiều tà.
Hồn
gửi tạm cho chàng Thơ yêu ấp!
Cảnh
bon chen, giận hờn…ôi! miễn chấp!
Cố
yêu đời , rồi đời sẽ yêu ta !!!
________Mizu
– 04.02.2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét