Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

TÌNH TRĂM NĂM…


Cà phê dẫu đắng nhưng thơm,
Như tình câm lặng anh ôm ấp hoài!
Chờ em tháng rộng năm dài,
Ngày mưa, đêm vắng, miệt mài ngóng trông!

Nụ hồng, chăm bón mấy bông,
Còn lần lựa hái sợ lòng em chê!
Chỉ mời mấy giọt cà phê,
Nỡ nào em lại tỉ tê…Má buồn!

Tim người chắc phải… gắn chuông,
Để khi rung động tơ buông tiếng lòng.
Cho hồn anh khỏi bềnh bồng,
Trầm tư, nàng có hay không…yêu mình???

Ơ này… cô bé ngoan xinh!
Gật đầu đi nhé ! Chúng mình nên duyên!
Giọt đắng chỉ buổi đầu tiên,
Hương còn vương vấn muôn niên chẳng nhòa !
___________Mizu – 27.01.2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét