Muốn
bay, khốn khổ, đập phải lồng!
Khi
vui, người đến vờ chăm sóc,
Lúc
chán, mặc tình, nước bỏ không!
Nhìn
kia! sóng gợn, thuyền lộng gió,
Sông
dài, núi thẳm, đất thênh thang.
Hóa
công trót lỡ cho ta cánh,
Còn
khéo cầm giam cảnh bẽ bàng !
Thế
nên,
Vui
lòng hãy để Sáo sang sông!
Tung
cánh mây ngàn , lướt tầng không!
Dẫu
thân rời rã vì giông bão,
Chạm
đến tự do cũng phỉ lòng!
________Mizu
– 17.01.2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét