Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

TỈNH

TỈNH

Thoảng đưa trong giấc mơ màng
Lời ai mới ngỏ chứa chan ân tình !
Chợt bỗng giật mình
Bốn phía lặng thinh

Mưa rơi ghẹo lá rung rinh
Con chim run rẩy đứng nhìn mênh mông…
Kìa ! Nhánh cây cong !
Tung cánh lượn vòng

Từng đau nên ắt phải phòng
Dám đâu ngà ngọc mà trông gửi vàng !
Thôi chớ xốn xang …
Ngân ngấn đôi hàng !

Nam nhi nhẹ lướt quan san
Cớ chi rấm rức, buộc ràng liễu buông ?
Luyến ái điên cuồng
Hay chữ yêu suôn ?

Mai kia tròn đổi thành vuông
Hết vui chấp cánh chuồn chuồn bay cao?
Dậy đi ! Mở mắt ra nào !
Trăng vàng đã lặn, má đào cũng phai !

________________Mizu – 20.06.2015.
.
Đối đáp vui cùng anh Thành Sơn Nguyễn. Đây là bài xướng của anh, Mizu xin được phép đăng chung nha anh !
.
CỨ MƠ...!

Ai như ánh nguyệt kiêu sa 
Thầm yêu chỉ dám ngóng xa dáng hình
Tương tư mãi nhìn
Bóng hồng xinh xinh

Người ta chẳng chịu hiểu mình 
Dây tơ níu đứt kết tình nào xong ?
Gió hú buồn lòng...
Hồn chẳng thong dong !

Một đời dõi mắt ngóng trông 
Trăng kia kẻ bắt người mong tơ ràng 
Mắt lệ chứa chan...
Tôi đã mất nàng !

Giận người chỉ biết trách thân
Đỉa mà xưng hạc đeo mang phận buồn 
Mưa đã rơi tuôn ...
Tiếng nấc trong phòng !

Cắt da rét thịt trời đông 
Đời ta hiu quạnh môi hôn ai chờ ?!
Thôi đành chấp nhận bơ vơ 
Hằng đêm nhắm mắt cứ mơ trăng vàng 

Thanh Sơn _ 20/06/2015