“QUÊN DĨ VÃNG”
Không men cay mà thơ say túy lúy Chẳng đa tình mà vẫn lụy vần yêu ! Lời ngọt môi… hà tiện… rót chưa nhiều Câu mặn đắng quá liều nên tim vỡ…
Nẻo luyến ái rớt rơi mầm dang dở Chuyến đò ngang chậm bước lỡ đành thôi ! Buổi hoàng hôn nhìn nắng tắt sau đồi Bình minh đến, mặt trời soi tỏ lối…
Em chưa khóc. Anh đừng long lanh vội ! Đời hợp tan. Ta chìm cõi hư vô… Chiếc lá rơi xao xuyến động mặt hồ… Giọt lệ ứa rồi cũng khô. Phải thế !
Em vẫn biết tỉnh cơn mê đâu dễ Kỷ Niệm buồn kể lể với Sầu Tư Mẹ Thời Gian giúp sức dạy ba từ “Quên Dĩ Vãng” – Khó ư? Rồi sẽ thuộc !
_______________Mizu – 28.02.2015.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét